Nghề cho thuê văn phòng, chặng đường lặng lẽ của nhà môi giới mà ít ai biết đến.

07-09-2016 15:37:42

Đang cho thuê
1  2  3  4  5
5/5 - 1 Bình chọn - 2045 Lượt xem
Nghề cho thuê văn phòng, chặng đường lặng lẽ của nhà môi giới mà ít ai biết đến. hãy đọc và chia sẻ cảm xúc thực tế của các bạn môi giới văn phòng cho thuê.
Nghề cho thuê văn phòng, chặng đường lặng lẽ của các môi giới mà ít ai biết đến.
Mở đầu bài viết tôi xin cảm ơn các anh em đồng nghiệp, những người xếp tài tình, những người trong các bộ phận hành chính, cũng như những người chủ các văn phòng và theo đó tôi xin cảm ơn khách hàng thân thương đã ngày ngày cùng tôi rong ruổi trên các chặng đường để cùng chung một mục đích là tìm kiếm những sản phẩm và con người phù hợp với nhu cầu thiết yếu, và từ đó cũng phát sinh ra lắm chuyện vui buồn, âu cũng là cái số gian nan không ít  lận đận của cái nghề của chúng tôi.



Đọc đến đây chắc tôi không cần phải giới thiệu thì các bạn cũng đã đón biết tôi đã và đang là người hành nghề gì rồi phải không các bạn, đúng vậy tôi là một nhân viên môi giới cho thuê văn phòng ở các tòa nhà.Dù gì thì tôi cũng xin giới thiệu chút ít về mình, tôi sẽ không tiện nói tên của mình nhưng tôi sẽ nói về tôi trong giai đoạn lập nghiệp nhé…đó là khoảng thời gian sau khi ra trường, tôi cũng chưa định hình mình là ai nhìn thấy cuộc đời này và thế giới bên ngoài rộng lớn, mà lúc đó tôi nghĩ mình cũng bằng trời nghĩ gì làm đó như thể điếc không sợ sung.Đầu tiên tôi nộp hồ sơ vào một công ty du lịch làm nhân viên bán hàng sau 3 tháng làm việc tại công ty tôi chính thức xin ban giám đốc cho tôi được nghỉ việc và muốn kiếm một công việc mới phù hợp hơn, sau đó tôi cứ thế đi làm ở hai rồi ba, bốn..v.v…số… .n… công ty khác nhau nhưng tôi chẳng bao giờ có được sự nghiệp sang chói, về sau này sau nhiều chuyện va vấp và cũng có một số ý kiến của những đồng nghiệp và những anh chị đi trước tôi mới biết những thất bại của tôi trong cuộc đời này không phải lo do tôi không giỏi, ấy mà cái thiết yếu đó là thái độ sống của tôi làm cản trở sự thành công của tôi. Rồi đến một ngày tôi có tìm hiểu thì biết một số anh em làm nghề bất động sản cứ phất lên như diều gặp gió, thế là tôi quyết một phen nộp đơn xin tuyển dụng tại một công ty có uy tín và tầm cỡ trong Sài Gòn. Ngày đầu vào công ty sau khi tôi được tuyển dụng tôi rất lạ lẫm với cách làm việc và môi trường thật đặc biệt của công ty, mà trước đó tôi tưởng tượng theo chiều hướng khác có lẽ do một vài anh em của tôi làm nghề bất động sản theo cơ cấu chính sách khác nhau nên hình thành sự đối lập trong tư tưởng và thực tế khi tôi làm.Sau khi thông suốt và tìm hiểu tôi chọn cho mình một hướng đi đó là nghề cho thuê văn phòng cao ốc ở các Tòa nhà thuộc vị trí trung tâm, một cái sướng nhất mà cũng như cần nhất của chúng tôi đó là khách hàng và tôi nhấn mạnh với các bạn đó là khách hàng vì họ là người nuôi sống chúng tôi và cả công ty chúng tôi, nhưng trên nguyên tắc là cả tôi và họ đều phải thỏa được điều kiện chung nhằm mục đích mang lại giá trị toàn mỹ và có lợi cho đôi bên.Phải công nhận cái sướng của tôi là có một người xếp giỏi chúng tôi không phải lo PR,marketing, cũng chẳng phải bận tâm chuyện phải bỏ tiền túi ra mà chạy quảng cáo để có được khách hàng, hay phải mua data khách hàng để call,sms,email marketing những điều đó chỉ là vô nghĩa khi chẳng chạm vào nhu cầu thực của khách hàng.Thế là ngày ngày tôi mở website quản trị của công ty và cứ thế có khách hàng, tôi cứ tiếp nhận lấy thông tin từ nhu cầu thực của họ và câu chuyện bắt đầu phát sinh từ đây.Tôi nghĩ mình sắp giàu to rồi đây khi ngày ngày có khi có từ hai có khi đến năm sáu khách do công ty đưa cho đều là nhu cầu thực nhưng khi vào thực tế tôi mới thấy đời người đời nghề ôi sao lắm gian nan và không như những gì mình muốn.Điều thứ nhất trong cái nghành của chúng tôi khi muốn bán hàng cho khách hàng đó là thông tin, mà tôi lúc đó thì quá non coi như mù về các tòa nhà và vị trí của nó để dẫn dắt khách một cách logic nhất thế là sau những chuyến đi ấy với khách hàng thì tôi mới tá hỏa và nhận ra mình nên làm gì để tốt hơn, cụ thể là không biết tòa nhà cứ thế mà đi đại theo form mà tôi soạn theo nhu cầu của khách nghe nói là một chuyên viên tư vấn mà còn thua cả khách vì họ còn rành tòa nhà hơn tôi thế là nhắm gà ra vịt bị một phen chửi tơi bời chưa hết còn có những vị khách sau khi chúng tôi cung cấp cho họ về thông tin giá cả và điện thoại cho họ hết mấy tháng trời tranh đấu để có một vị trí phù hợp với nhu cầu của họ, thì họ lại đi ký hợp đồng riêng với chủ tòa nhà, mà chính họ cũng không hiểu rằng họ không hề  mất mát cũng như chẳng được quyền lợi dù là một xíu gì đó vì đó là quy định của chủ tòa nhà, một số anh em phải đã bỏ nghề cũng vì chuyện này vì họ thất vọng mất niềm tin vào khách hàng, sự đau khổ tột cùng khi không có tiền để giải quyết chuyện gia đình con cái, họ tưởng rằng sẽ cho thuê được và họ tin vào khách hàng đến mức họ phải vay mượn tiền nóng để lo cái gọi là chén cơm manh áo, theo tôi biết thì trong nghề của tôi có các bạn sinh viên, các anh chị đã có gia đình phải đi thuê nhà thậm chí lo cho mẹ già đang bạo bệnh họ bị tổn thương và đau đớn về mặt vật chất trong xã hội chỉ mong sao với công sức của mình họ sẽ có được những giá trị đích thực mà nhẽ ra họ xứng đáng có nó, vậy mà các khách hàng thân thương lại vô tình làm cho trái tim những con người đang muốn vươn lên giúp ích cho xã hội vốn dĩ không công bằng này thêm đau khổ và héo mòn, các bạn có biết chúng tôi để có được thông tin tốt nhất cho các bạn chúng tôi phải bỏ hàng tháng thậm chí hàng năm ra để lấy dữ liệu và liên tục hỏi tòa nhà về tất cả thông tin thậm chí xây dựng mối quan hệ thân thiết với họ để chỉ được vào được bên trong tòa nhà một cách dễ dàng, vậy còn các bạn sinh viên thì sao họ gọi điện thoại, họ di chuyển trong mấy tháng tới trong thành phố cứ đi 10 mét 20 mét phải dừng lại chụp hình một tòa nhà lớp bị bảo vệ hỏi han, thâm chí chửi rủa..chưa hết chụp rồi lại phải vào trong tòa nhà để xin số điện thoại và lấy thông tin từ ban quản lý, các bạn nghĩ đi vào tòa nhà là thấy phải mất tiền gửi xe mà các bạn ấy tiền cơm không có mà ăn nhiều khi đi xong phải chạy đi kiếm quán cơm từ thiện để mà ăn có khi nhịn đói cho qua, chưa hết khi gặp ban quản lý họ còn không muốn tiếp và không cho bất kỳ thông tin gì thế là ra về tay trắng trong sự thất vọng…một số bạn vượt qua gia đoạn này tôi nghĩ 10 chỉ còn 1 vì các bạn còn tồn tại lại là do ý chí nghị lực cộng thêm là có điều kiện mới thích nghi được, thích nghi được không có nghĩa là bạn muốn làm gì thì làm đôi khi cũng kẹt đủ các loại trên đời trong ba thứ ăn, mặc, ở… có khi chúng tôi gọi điện cho khách và ban quản lý chi phí tiền điện thoại nhìn phiếu thanh toán mà tôi chóng mặt.Tôi viết tới đây tôi thấy cũng đã đủ những gì tôi cần nói cũng mong các bạn dù là ai cũng xin hiểu và đừng phán xét rằng nghề chúng tôi là cò là một thứ gì đó phải phục vụ tận răng chúng tôi cũng có sự giới hạn nhất định các bạn ạ! Nhiều lúc yêu nghề nhưng lúc đó không còn sức để mà làm, chúng tôi cũng không dựa vào bài viết này để thanh minh hay tán dương công việc của chúng tôi, chỉ mong các bạn dù là ai trong xã hội khi đọc xong bài viết này hãy trân trọng chúng tôi hơn, chúng tôi cũng như các bạn cần lắm sự ủng hộ  của các bạn, chúng tôi cũng cần có cái để sống nên các bạn hãy làm gì cho đúng với lương tâm của mình đừng vì chút lợi ích theo suy nghĩ của mình cho là đúng lại làm băng hoại cả một cuộc đời của một con người đang rất cần những thứ không phải cho họ, vì mỗi người trong chúng ta đề có mái âm là gia đình mà phải không.Mong các bạn hãy hành động cho đúng đắn để xây dựng một xã hội thành công, giàu đẹp văn minh và đầy ắp sự yêu thương, xin cảm ơn các bạn!
Theo Trần Đăng Khoa.
sale@vnreal.vn
0979771188